Mặc dù xây dựng cơ sở hạ tầng kiểm soát lũ lụt, các thành phố hiện đại trên khắp thế giới vẫn dễ bị tổn thương do lũ lụt. Mặc dù quản lý lũ lụt nói chung ít chú trọng đến các biện pháp kết cấu, giảm thiểu nguy cơ lũ lụt đô thị tiếp tục cố định trên mô hình kiểm soát lũ, quan điểm lũ lụt phải được ngăn chặn ngay từ đầu, vì lũ lụt được cho là thảm họa.
Để thúc đẩy khả năng chống chịu lũ của đô thị, bài viết này đưa ra quan điểm về mô hình thích ứng lũ thay thế, liên quan đến việc ngăn chặn thiệt hại khi lũ lụt xảy ra và cho phép lũ lụt xâm nhập vào thành phố. Lập luận này dựa trên các hoạt động thực địa của chúng tôi về sự thích ứng sinh thái khôn khéo với lũ lụt ở đồng bằng sông Cửu Long ở hai thôn Vĩnh An và Hà Bảo, nơi lũ lụt hầu như vô hại và mang lại lợi ích. Để biến sự thích ứng sinh thái này của các thôn xóm thành kiến thức thực tế, chúng tôi rút ra bài học cho các thành phố hiện đại: Thành phố hiện đại cần kiến thức sinh thái để nuôi dưỡng trí tuệ sinh thái; và cần phải trở nên linh hoạt bằng cách phát triển khả năng ứng phó lũ lụt cục bộ, phấn đấu để điều chỉnh toàn bộ hệ thống kịp thời để và có khả năng thích ứng với cả điều kiện ngập và cạn nước. Để làm cho những bài học về trí tuệ sinh thái có thể áp dụng được, chúng tôi dịch chuyển chúng thành ba nguyên tắc : Thiết kế đô thị nên (1) dự đoán và thích ứng với lũ lụt, (2) kết hợp quá trình lũ lụt sinh thái, và (3) công bố dự đoán sức mạnh của lũ cho cộng đồng.